Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Mátthêu (14, 22-33)
22 Đức Giê-su liền bắt các môn đệ xuống thuyền qua bờ bên kia trước, trong lúc Người giải tán dân chúng.23 Giải tán họ xong, Người lên núi một mình mà cầu nguyện. Tối đến Người vẫn ở đó một mình.24 Còn chiếc thuyền thì đã ra xa bờ đến cả mấy cây số, bị sóng đánh vì ngược gió.25 Vào khoảng canh tư, Người đi trên mặt biển mà đến với các môn đệ.26 Thấy Người đi trên mặt biển, các ông hoảng hốt bảo nhau: "Ma đấy!”, và sợ hãi la lên.27 Đức Giê-su liền bảo các ông: "Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ!”28 Ông Phê-rô liền thưa với Người: "Thưa Ngài, nếu quả là Ngài, thì xin truyền cho con đi trên mặt nước mà đến với Ngài”.29 Đức Giê-su bảo ông: "Cứ đến!” Ông Phê-rô từ thuyền bước xuống, đi trên mặt nước, và đến với Đức Giê-su.30 Nhưng thấy gió thổi thì ông đâm sợ, và khi bắt đầu chìm, ông la lên: "Thưa Ngài, xin cứu con với!”31 Đức Giê-su liền đưa tay nắm lấy ông và nói: "Người đâu mà kém tin vậy! Sao lại hoài nghi?”32 Khi thầy trò đã lên thuyền, thì gió lặng ngay.33 Những kẻ ở trong thuyền bái lạy Người và nói: "Quả thật Ngài là Con Thiên Chúa!”
Suy niệm
Nhìn lại những thăng trầm cuộc đời, mỗi khi được sống trong bầu khí an vui, được hài lòng với mọi điều, chúng ta dễ dàng xác tín và cảm nhận mạnh mẽ sự quan phòng của Chúa. Thế nhưng khi gặp phải những khó khăn thử thách, những sóng gió nghịch cảnh, thì không ít người cũng dễ dàng hoang mang lo sợ và không còn tin nhận nơi Chúa.
Điều này chúng ta có thể cảm nhận qua tâm trạng và cảm xúc của Phêrô trong đoạn Tin Mừng hôm nay. Từ đó cho chúng ta bài học thật ý nghĩa: chúng ta sợ khi mình không tin hay khi đức tin yếu kém; nhưng khi tin vào Chúa thì không còn sợ nữa.
Chúng ta cần nhớ rằng: đức tin không bảo đảm cho người tin khỏi gặp sóng gió, nhưng thêm sức cho người đó có thể bước đi trên mặt nước giữa những sóng gió của cuộc đời.
Cuộc sống của chúng ta thường ngày có quá nhiều buồn phiền và đau khổ, lắm lúc khiến chúng con ngã lòng trông cậy. Vì vậy, chúng ta cùng nhau xin Chúa thương ban ơn trợ giúp, để dù gặp nghịch cảnh đến đâu đi nữa, chúng ta vẫn luôn gắn bó và tin yêu Chúa.
Thánh Bênađô đã từng nói:
"Khi chúng ta được tràn đầy ơn phúc thì đừng có nói ‘Không gì làm tôi nao núng’. Như thế chúng ta sẽ không phải rên siết: Chúa vừa dấu tôn nhan, lòng tôi đã bàng hoàng". Rất ước mong, chúng ta luôn biết đón nhận thử thách như những cơ hội để trưởng thành lòng tin của mình. Amen.