Suy niệm: Khi gặp một thử thách, thất bại, một biến cố đau buồn như chết chóc, bệnh tật, có người nản lòng mất đức tin, có người lại thêm kiên vững trong đức tin. Đây chính là lúc đức tin được tôi luyện (x. 1Pr 1,6-9). Mác-ta để lại tấm gương sáng ngời về đức tin. Đang đau buồn về cái chết của người em, thế mà khi nghe tin Chúa đến, cô đã đứng dậy đi đón Ngài: đó là một đức tin lên đường. Trong câu chuyện với Chúa, cô đã tỏ ra tin tưởng khi nói: “Nếu có Thầy ở đây, em con đã không chết.” Cô có một đức tin đặt vào Chúa. Niềm tin đó không chỉ trong chốc lát mà bền bỉ và còn tăng tiến; Mác-ta tuyên xưng một cách rõ ràng và mạnh mẽ: “Thưa Thầy, có. Con vẫn tin Thầy là Đức Kitô, Con Thiên Chúa, Đấng phải đến thế gian.”
Mời Bạn: Đức tin của Mác-ta giúp bạn ý thức về niềm tin của bạn. Niềm tin ấy phải sống động, mời gọi bạn đến với Chúa, chứ không để những thử thách lôi bạn đi xa Ngài; thứ đến, niềm tin ấy phải được đặt vào chính con người của Đức Giê-su Ki-tô, là Thiên Chúa, chứ không vào ai khác hay một điều gì khác.
Chia sẻ: Là Ki-tô hữu, bạn có để tính “hữu sự vái tứ phương” khi gặp tai ương hoạn nạn len lỏi vào trong cách ứng xử của mình không?
Sống Lời Chúa: Tâm niệm lời thánh Phaolô: “Tôi biết tôi đã tin vào ai, và xác tín rằng: Người có đủ quyền năng bảo toàn giáo lý đã được giao phó cho tôi, mãi cho tới Ngày đó” (2Tm 1,12).
Cầu nguyện: Lạy Chúa, con tin Chúa là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống. Xin cho niềm tin này như ánh sao dẫn con vượt qua những thử thách gian truân đến với Chúa. Amen.
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn