THÁNH LỄ CUNG HIẾN NHÀ THỜ SÔNG HINH

Thứ Ba Tuần XVIII Thường Niên

Thứ hai - 07/08/2017 19:19
Tin Mừng Mt 14: 22-36: Khi thấy gió mạnh, Phêrô sợ hãi và sắp chìm xuống nên la lên rằng: "Lạy Thầy, xin cứu tôi". Lập tức, Chúa Giêsu giơ tay nắm lấy ông mà nói: "Người hèn tin, tại sao mà nghi ngờ?"...
Thứ Ba Tuần XVIII Thường Niên
Tin Mừng Đức Giêsu Kitô theo thánh Mátthêu (Mt 14: 22-36)

Khi dân chúng đã ăn no, lập tức Chúa Giêsu giục môn đệ trở xuống thuyền mà qua bờ bên kia trước, trong lúc Người giải tán dân chúng. Giải tán họ xong, Người lên núi cầu nguyện một mình. Đến chiều, Người vẫn ở đó một mình. Còn thuyền thì đã ra giữa biển, bị sóng đánh chập chờn vì ngược gió. Canh tư đêm tối, Người đi trên mặt biển mà đến với các ông. Thấy Người đi trên mặt biển, các ông hoảng hồn mà nói rằng: "Ma kìa" và các ông sợ hãi kêu la lớn tiếng. Lập tức, Chúa Giêsu nói với các ông rằng: "Hãy yên tâm. Thầy đây, đừng sợ". Phêrô thưa lại rằng: "Lạy Thầy, nếu quả là Thầy, thì xin truyền cho tôi đi trên mặt nước mà đến cùng Thầy". Chúa phán: "Hãy đến". Phêrô xuống khỏi thuyền bước đi trên mặt nước mà đến cùng Chúa Giêsu. Khi thấy gió mạnh, ông sợ hãi và sắp chìm xuống nên la lên rằng: "Lạy Thầy, xin cứu tôi". Lập tức, Chúa Giêsu giơ tay nắm lấy ông mà nói: "Người hèn tin, tại sao mà nghi ngờ?". Khi cả hai đã lên thuyền thì gió liền yên lặng. Những người ở trong thuyền đến lạy Người mà rằng: "Thật, Thầy là Con Thiên Chúa".

Suy niệm

Dẫu biết rằng đức tin là hồng ân trọng đại Chúa trao ban cho con người để nhờ đó mà nhận được sự sống đời đời, nhưng sao trong cuộc đời Kitô hữu vẫn còn đó biết bao người nghi ngờ và rời bỏ đức tin?

Quả thật, trong một thế giới tục hoá ngày nay, có nhiều người sống hầu như không cần đến sự hiện hữu của Thiên Chúa, và nếu có chạy đến với niềm tin tôn giáo cũng chỉ như bấu víu vào chiếc phao nhằm cứu mình ra khỏi những khốn khó, chứ đức tin không phải cứu cánh của cuộc đời. 

Một câu chuyện kể: “Một người vô thần rất mê leo núi. Một lần ông bị trượt chân ngã lăn từ đỉnh núi xuống. Nhưng may thay ông bám được một cành cây nằm chơ vơ giữa đỉnh cao và vực thẳm. Giữa lúc chỉ còn biết chờ chết, một ý nghĩ chợt đến với ông: Tại sao không gọi Chúa đến giúp! Thế là lấy hết sức lực, người vô thần la lớn: ‘Lạy Chúa!’ Tuy nhiên chỉ có bốn bề thinh lặng và ông chỉ nghe được những tiếng dội của lời kêu van. Một lần nữa, người vô thần lại kêu xin tha thiết hơn: ‘Lạy Chúa, nếu quả thật Chúa hiện hữu thì xin hãy cứu con. Con hứa sẽ tin Chúa và dạy cho mọi người cùng tin Chúa’. Sau một hồi thinh lặng, bỗng người vô thần nghe một tiếng vang dậy cả vực thẳm và núi cao: ‘Gặp hoạn nạn thì ai cũng cầu xin như thế!’. ‘Không, lạy Chúa, ngàn lần không. Con không giống như những người khác. Chúa không thấy sao, con đã bắt đầu tin từ khi nghe tiếng Chúa phán. Nào bây giờ xin Chúa hãy cứu con đi, và con  sẽ cao rao danh Chúa cho đến tận cùng trái đất’. Tiếng ấy trả lời: ‘Được lắm, Ta sẽ cứu ngươi! Vậy, nếu ngươi tin thì hãy buông tay ra’. Người vô thần thất vọng thốt lên: ‘Buông tay ra ư? Bộ Chúa tưởng tôi điên sao!’”.

Vâng, nhiều Kitô hữu rời bỏ đức tin bởi họ chỉ coi đức tin như một phương thế để đạt tới những thiện ích trần thế, và nếu không được như ý thì đức tin trở thành vô dụng. Đức tin không phải qui hướng về tình thương của Chúa, nhưng chỉ nhằm hướng tới lợi lộc trần thế cho chính mình. Đức tin là con đường dẫn tới gặp gỡ Đức Kitô, để qua cuộc gặp gỡ này người ta nhận ra rằng, ngoài Đức Kitô không ai có thể mang lại niềm hy vọng và sự sống đích thật cho con người. Với sự khám phá này, đức tin dẫn đưa người tín hữu dấn thân theo tiếng gọi của Tin Mừng không chút nghi nan, bởi chính Chúa là điểm tựa cho cuộc sống.

Có nhận ra điều đó chúng ta mới có thể vững bước không để cho mình buông theo danh, lợi, thú. Có xác tín như thế chúng ta mới có thể tín thác để vượt qua những thách đố trong cuộc đời, vượt qua những khó khăn giăng mắc bước đường chúng ta đi như bệnh tật, thiếu thốn, bị bắt bớ, bị loại trừ, v.v. Quả thật, chỉ có Đức Kitô mới là giải pháp tối ưu cho cuộc đời chúng ta.

Lạy Chúa, ngụp lặn giữa biển đời, nhiều lúc chúng con như bị nhấn chìm dưới những cơn sóng dữ của cám dỗ thế trần, xin  giúp chúng con luôn vững tin vào Chúa. Amen.

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
LỊCH XỬ GIÁO XỨ
Giáo xứ Sông Hinh gồm có 550 giáo dân,tách ra từ giáo xứ Tịnh Sơn khoảng 10 km. Theo báo cáo hành chánh năm 2010 của tỉnh Phú Yên, Sông Hinh là huyện miền núi nằm về phía Tây Nam tỉnh Phú Yên, diện tích rừng tự nhiên 886 km2, gồm 10 xã và 01 thị trấn với 82 thôn, buôn, khu phố; dân số của huyện khoảng 43.637 người. Trong đó, dân tộc kinh 23.224 người chiếm 53, 22 % còn lại là dân tộc thiểu số chiếm 46,78 %. Địa hình kéo dài nằm ven dọc Hồ Thuỷ điện Sông Hinh bao quanh là các xã, thị trấn cách vị trí trung tâm, có xã xa nhất khoảng 30 km, địa hình đồi núi, phức tạp giao thông đi lại khó khăn.
Thống kê
  • Đang truy cập91
  • Máy chủ tìm kiếm6
  • Khách viếng thăm85
  • Hôm nay26,306
  • Tháng hiện tại337,224
  • Tổng lượt truy cập13,621,598
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây