SUY NIỆM CHÚA NHẬT
CHÚA NHẬT XIV THƯỜNG NIÊN C
NGÀY 07/07/2019
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca (10: 1-9)
1Sau đó, Chúa chỉ định bảy mươi hai người khác, và sai các ông cứ từng hai người một đi trước, vào tất cả các thành, các nơi mà chính Người sẽ đến. 2Người bảo các ông: “Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít. Vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về. 3Anh em hãy ra đi. Này Thầy sai anh em đi như chiên con đi vào giữa bầy sói. 4Đừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép. Cũng đừng chào hỏi ai dọc đường. 5Vào bất cứ nhà nào, trước tiên hãy nói: “Bình an cho nhà này!”. 6Nếu ở đó, có ai đáng hưởng bình an, thì bình an của anh em sẽ ở lại với người ấy; bằng không thì bình an đó sẽ trở lại với anh em. 7Hãy ở lại nhà ấy, và người ta cho ăn uống thức gì, thì anh em dùng thức đó, vì làm thợ thì đáng được trả công. Đừng đi hết nhà nọ đến nhà kia. 8Vào bất cứ thành nào mà được người ta tiếp đón, thì cứ ăn những gì người ta dọn cho anh em. 9Hãy chữa những người đau yếu trong thành, và nói với họ: “Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần các ông”.
Suy niệm
Tin Mừng hôm nay thuật lại việc Đức Giêsu sai các môn đệ đi truyền giáo và cho biết người môn đệ truyền giáo phải như thế nào và phải làm gì?
Trước hết, người môn đệ truyền giáo phải có tinh thần nghèo khó. Đức Giêsu nói với các môn đệ “chớ mang vàng bạc, tiền nong trong đai lưng, chớ mang bị đi đường, chớ đem theo hai áo choàng, chớ mang giày dép và gậy gộc”. Chúa muốn nhấn mạnh đến tinh thần nghèo khó. Theo Chúa, người môn đệ không nên phụ thuộc quá nhiều vào vật chất như “vàng bạc, tiền nong, bao bị, quần áo, v.v.” cùng những thứ lỉnh kỉnh, linh tinh khác. Người môn đệ của Chúa phải luôn sống với tinh thần thanh thoát trước của cải vật chất, tức là sống với tinh thần nghèo khó.
Kế đến, Đức Giêsu muốn các môn đệ thực hiện việc “chữa lành và mang bình an” cho những người mà các ngài gặp gỡ. Người môn đệ của Chúa luôn là người mang lại bình an, niềm vui, hạnh phúc cho những người được trao phó và những ai gặp gỡ trên đường đời. Quả thực việc chữa lành ngày hôm nay khẩn thiết hơn bao giờ hết khi mà y học dường như bó tay bởi những căn bệnh về tinh thần, tâm linh. Thế nên người môn đệ của Chúa phải biết lắng nghe để chữa lành, biết đến để mang lại bình an cho anh chị em của mình.
Sau cùng, điều quan trọng và cần thiết của người môn đệ Chúa là việc rao giảng Tin Mừng. Đức Giêsu nhắn nhủ: “anh em hãy rao giảng rằng: ‘Nước Trời đã gần đến’”. Điều này muốn diễn tả tính cấp bách của việc rao giảng Tin Mừng. Ngày hôm nay chúng ta thường quan tâm đến nhu cầu của bản thân (hôm nay ăn gì, uống gì, mặc gì, v.v.), thích những gì hoành tráng vĩ đại, “lạ và độc”; chỉ để ý những sự kiện “hot” đang diễn ra,v.v. mà quên đi mất mục đích chính của đời người, bổn phận của người mang danh Kitô hữu. Cuộc đời này ngắn lắm! Một khi ta nhắm mắt xuôi tay thì những của cải vật chất mà bấy lâu nay tích trữ, chúng ta không thể mang theo; những phấn đấu để “mua” danh, thăng chức sẽ về đâu; những tranh giành ăn thua từng lời ăn tiếng nói, dành giật với nhau từng cm đất, v.v. để rồi anh chị em chia cắt, gia đình đổ vỡ và nhiều hệ lụy khác. Chúng ta sẽ được gì khi lìa đời? Trả lời làm sao khi chúng ta đối diện với Chúa trong ngày phán xét? v.v. Quả thực, Lời Chúa hôm nay soi sáng cho mỗi người chúng ta nhìn lại sứ vụ của mình. Sứ vụ chính yếu của đời Kitô hữu: loan báo Tin Mừng bằng việc ra đi truyền giáo, bằng việc làm bác ái và bằng chính đời sống của mỗi người để làm chứng cho Chúa.
Lạy Chúa, xin sai chúng con, xin đốt lên ngọn lửa truyền giáo trong chúng con và xin đừng để chúng con bỏ quên bổn phận cùng sứ vụ truyền giáo của mình. Bởi chỉ khi ý thức truyền giáo, chúng con mới sống tốt, mới chu toàn bổn phận và sống xứng đáng hơn với người mang danh Kitô hữu. Amen.
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn