Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Gioan (13: 31-35)
31 Khi Giu-đa đi rồi, Đức Giê-su nói: "Giờ đây, Con Người được tôn vinh, và Thiên Chúa cũng được tôn vinh nơi Người.32 Nếu Thiên Chúa được tôn vinh nơi Người, thì Thiên Chúa cũng sẽ tôn vinh Người nơi chính mình, và Thiên Chúa sắp tôn vinh Người.33 Hỡi anh em là những người con bé nhỏ của Thầy, Thầy còn ở với anh em một ít lâu nữa thôi. Anh em sẽ tìm kiếm Thầy; nhưng như Thầy đã nói với người Do-thái: "Nơi tôi đi, các người không thể đến được", bây giờ, Thầy cũng nói với anh em như vậy.34 Thầy ban cho anh em một điều răn mới là anh em hãy yêu thương nhau; anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em.35 Mọi người sẽ nhận biết anh em là môn đệ của Thầy ở điểm này: là anh em có lòng yêu thương nhau."
SUY NIỆM
“Thầy ban cho anh em một điều răn mới là anh em hãy yêu thương nhau; anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em”.
Giới luật yêu thương đã có từ lâu không chỉ trong Cựu ước, mà nhiều bậc thánh hiền trong các dân tộc cũng chủ chương một đời sống yêu thương, một đời sống “tứ hải giai huynh đệ”. Bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu cũng dạy các môn đệ giới luật yêu thương. Thế nhưng cái mới trong giới luật của Chúa Giêsu là “yêu thương như Chúa Giêsu yêu”. Yêu như Chúa yêu là chịu đựng tất cả, là cúi xuống rửa chân, là tha thứ tất cả, ngay cả khi người đó có phản bội, có làm hại và giết chết mình.
Chúa Giêsu quỳ xuống trước tội nhân chỉ vì Người yêu thương tội nhân. Người muốn cho tội nhân được sống và sống thật hạnh phúc. Nơi Chúa Giêsu, tình yêu đã chiến thắng tội lỗi của con người, đã vượt lên trên tội lỗi, để phục vụ đến độ hy sinh mạng sống mình cho chính tội nhân.
Yêu như Chúa yêu là ban tặng tất cả, dâng hiến tất cả. Chúa Giêsu đã ban tặng cho chúng ta không phải là một phẩm vật mà là chính mình Ngài. “Đây là Mình Thầy các con hãy cầm lấy mà ăn. Đây là Máu Thầy các con hãy cầm lấy mà uống”.
Yêu là cho đi. Cho đi ít là dấu chỉ yêu thương ít, cho đi nhiều là dấu chỉ yêu thương nhiều. Cho đi tất cả là dấu chỉ của một tình yêu thương không bờ không bến. Chúa Giêsu đã cho đi tất cả. Người cho đi ngay cả mạng sống của mình. Người đã hiến mạng sống cho người mình yêu. Đức Giêsu đã yêu cho đến cùng, yêu cho đến chết và chết trên thập giá: “Không có tình yêu nào cao cả hơn người hy sinh mạng sống mình vì bạn hữu mình” (Ga 15,13).
Nhưng làm sao chúng ta có thể yêu như Chúa yêu? Ở đời, người ta dễ dàng quỳ xuống trước người quyền quý, sang trọng, vì người ta còn hy vọng ở một sự ban bố lợi lộc. Người ta dễ dàng quỳ xuống trước một người đẹp để xin bố thí một chút tình yêu. Và quỳ xuống trước một người thánh thiện để cầu mong một ân huệ. Tất cả những cái quỳ xuống đó là để van xin cho mình, để có lợi cho mình. Nhưng mấy ai quỳ xuống trước kẻ thù, quỳ xuống trước tội nhân, quỳ xuống trước người ốm đau, bệnh tật, quỳ xuống rửa chân lở loét của những người phong cùi.
Muốn phục vụ như Chúa Giêsu, chúng ta cũng phải hiến thân như Người. Đây là điều khó, điều thường làm chúng ta hoảng sợ, chùn chân không dám đi tới cùng. Tuy nhiên, dù chưa dám làm hoặc chưa làm được, ít nhất chúng ta cũng phải thừa nhận rằng: trong tình yêu, phục vụ và hiến thân là những đòi hỏi không thể thiếu. Những đòi hỏi này được thể hiện một cách sống động nơi bí tích Thánh Thể. Do đó, trong cuộc sống hằng ngày, nhất là những khi dự tiệc Thánh Thể, chúng ta hãy để cho những đòi hỏi này luôn chất vấn trong lòng chúng ta. Chất vấn như một vết thương không bao giờ lành, khiến cho chúng ta không bao giờ dám an tâm trong những hững hờ vị kỷ với những người xung quanh.