Trong đêm đen, các mục đồng đang canh giữ đòan vật, thì bất thình lình chúng ta được kể cho biết, họ được báo tin Chúa Giêsu đã sinh ra. Họ đã vội vã lên đường và tìm thấy Đức Maria, thánh Giuse và Con Trẻ nằm trong máng cỏ.
Trong xứ Palestina, những mục đồng bị mang tiếng xấu, bị coi là những thành phần bất hảo và trộm cắp. Sách Talmud của Babylone xếp họ vào lọai thu thuế và biệt phái: là những người khó lòng sám hối ăn năn. Ấy thế mà chính những người bị khinh khi, bị liệt vào giai cấp hạ đẳng trong xã hội lại là những người đầu tiên nhận được Tin Mừng Giáng Sinh. Thiên Chúa luôn xuất hiện như thế trong sự khiêm nhường, giữa những biến cố đời thường và sự tỏ hiện của Người không có ồn ào, nhưng âm thầm kín đáo.
Các mục đồng đã lên đường tới Belem và đã găp Đức Maria, thánh Giuse và Hài Nhi nằm trong máng cỏ.
Một Hài Nhi nằm trong máng cỏ - Một Thiên Chúa đã trở thành một con người trong nhân lọai.
1. Một Hài Nhi nằm trong máng cỏ hôm nay muốn nói với chúng ta rằng: sự sống con người là một cái gì thiêng thánh, đã được Thiên Chúa tạo dựng và cứu chuộc.
2. Một Hài Nhi nằm trong máng cỏ hôm nay muốn nói với chúng ta rằng: mỗi người chúng ta được sinh ra, dù có nhỏ bé đến đâu, dù có thấp hèn đến mấy, cũng đều là hình ảnh của Thiên Chúa, cũng đều là con cái Thiên Chúa và đã được đóng ấn tình yêu của Thiên Chúa.
3. Một Hài Nhi nằm trong máng cỏ hôm nay muốn nói với chúng ta rằng: bất cứ cuộc sống nào, dù tầm thường đến đâu, dù vô danh tiểu tốt đến mấy, thì cuộc sống ấy luôn vẫn có một ý nghĩa.
4. Một Hài Nhi nằm trong máng cỏ hôm nay muốn nói lên rằng: dù chúng ta thuộc bất cứ thành phần nào trong xã hội, chúng ta vẫn có thể sống trọn vẹn cuộc sống của Người. Một cuộc sống âm thầm, sinh ra trong hang Belem bé nhỏ.
5. Một Hài Nhi nằm trong máng cỏ hôm nay muốn nói với chúng ta rằng: dấu chứng vĩ đại của Thiên Chúa chính là sự bé nhỏ của Ngài, dấu chứng quyền lực của Thiên Chúa lại chính là sự yếu đuối của Ngài.
Trong mùa Giáng Sinh này tôi muốn gởi đến quí ông bà anh chị em nỗi niềm tâm sự của một cây nến. Vào một buổi tối cúp điện nọ, một ngọn nến được đem ra đặt giữa phòng. Người ta châm lửa và nó bắt đầu lập lòe cháy sáng. Nó hân hoan nhận ra rằng nó giúp ích cho mọi người. Ai cũng phải trầm trồ: “chao ôi, ngọn nến sáng quá, đẹp quá, dễ thương quá…” nghe như thế, ngọn nến lại càng nhiệt thành dùng hết sức mình để ánh lửa nhỏ bé của nó đẩy lui được bóng tối chung quanh.
Thế nhưng, những giòng sáp nóng đã bắt đầu chảy ra, lăn dài dọc theo thân ngọn nến. Nó cảm thấy càng lúc càng bị lùn xuống, ngắn đi, ngắn thêm một chút, rồi lại một chút nữa…cho đến khi còn lại một nửa, ngọn nến giật mình tự nhủ: “chết mất, ta mà cứ cháy sáng mãi thế này thì chẳng mấy chốc, ta sẽ tàn lụi mất thôi! Tại sao? Tại sao ta lại phải hy sinh một cách thiệt thòi, oan uổng và ngu ngốc như vậy chứ?”
Một thóang ngần ngừ, ngọn nến đã quyết định nương theo cơn gió thỏang qua để tự mình tắt phụt đi. Tất cả còn lại chỉ một sợi khói mỏng manh nghi ngút như một nụ cười mãn nguyện… mọi người trong phòng chợt nhốn nháo bảo nhau: “thôi chết! tắt mất ngọn nến rồi, tối quá, làm sao bây giờ?” Ngọn nến chưa kịp tự mãn vì sự hiện diện quan trọng của mình thì một người lên tiếng: “nến dễ bị gió thổi tắt, để tôi đi kiếm một cái đèn dầu.” Chỉ sau ít phút người ta đã tìm được một chiếc đèn dầu và chiếc đèn dầu cũ kỹ được thắp lên, còn cây nến thì bị quăng vào một góc tủ…ngọn nến buồn thiu, thế là từ nay khó mà còn có dịp để được cháy sáng nữa. Cây nến chợt hiểu ra tất cả: “đời tôi là để cháy sáng, cháy sáng đến tiêu tan đi cho mọi người, cho dù tôi chỉ có thể cháy sáng với một ánh lửa nhỏ nhoi, bởi vì tôi là một ngọn nến…”
Nguyện chúc quí ông bà anh chị em, luôn là một cây nến cháy sáng để giới thiệu cho những người chung quanh, một Hài Nhi , một Hài Nhi nằm trong máng cỏ, nhưng Hài Nhi này lại chính là một vị Thiên Chúa, hôm nay đã giáng trần.
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn