Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan (Ga 6: 44-51)
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng rằng: “Không ai đến được với Ta, nếu Cha Ta là Đấng sai Ta, không lôi kéo kẻ ấy, và Ta, Ta sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết. Trong sách các tiên tri có chép rằng: “Mọi người sẽ được Thiên Chúa dạy bảo”. Ai nghe lời giáo huấn của Chúa Cha, thì đến với Ta. Không một ai đã xem thấy Cha, trừ Đấng bởi Thiên Chúa mà ra. Đấng ấy đã thấy Cha. Ta bảo thật các ngươi : Ai tin vào Ta thì có sự sống đời đời. Ta là bánh ban sự sống. Cha ông các ngươi đã ăn Manna trong sa mạc và đã chết. Đây là bánh bởi trời xuống, để ai ăn bánh này thì khỏi chết. Ta là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ sống dời đời. Và bánh Ta sẽ ban, chính là thịt Ta, để cho thế gian được sống”.
SUY NIỆM
“Chẳng ai đến được với tôi, nếu Chúa Cha là Đấng đã sai tôi, không lôi kéo kẻ ấy”. Trong một câu ngắn gọn, nhưng có quá nhiều điều mà Chúa muốn nói với chúng ta. Khi nói điều này với những thính giả đang nghe Người, đó là bối cảnh của mặc khải và tranh luận. Chúa Giêsu mặc khải về chính mình là Đấng Thiên Sai, mà Chúa Cha sai đến. Đồng thời, qua mặc khải về Bánh trường sinh, Chúa nhắc lại các biến cố lịch sử: tỏ mình ra cho Môsê và trước đó là các tổ phụ, và nhất là biến cố man-na Thiên Chúa ban cho dân của Ngài.
Thiên Chúa tạo dựng con người, trong tự do và ân sủng. Con người tự do và ân sủng này được mời gọi tự vấn về nguồn gốc của mình. Với ân sủng, chúng ta nhận ra mình được Thiên Chúa yêu thương; với tự do đích thực, chúng ta quy hướng về người. Như man-na trong sa mạc không phải tự nhiên từ trời xuống, cũng không phải do Môsê cho, mà do Thiên Chúa ban cho; như lương thực hằng ngày, đó cũng là quà tặng của Thiên Chúa. Ân sủng để nhận biết Thiên Chúa là ai, và hôm nay, ân sủng đó còn giúp họ nhìn thấy Đấng mà Thiên Chúa Cha sai đến cho dân. Ngài là quà tặng và là ân sủng cao quý nhất, vì Người là Con Một duy nhất của Thiên Chúa. Người Con này là quà tặng của lời hứa mà Thiên Chúa đã hứa ban cho dân của Ngài. Vậy đúng ra, nhờ ân sủng và tự do của Thiên Chúa ban, họ phải nhận ra và tin vào Ngài. Thế mà không, qua biến cố bánh ăn, qua lịch sử được nhắc lại, họ vẫn cứng cỏi, vẫn đi tìm một quà tặng khác.
“Không phải là ai đã thấy Chúa Cha, nhưng chỉ có Đấng từ nơi Thiên Chúa mà đến”. Những ngôn từ này lại làm cho người nghe tiếp tục bối rối. Không, Chúa Giêsu không muốn tạo ra một Big Bang về trí hiểu. Người chỉ muốn nói với người nghe về Ngôi Vị của Người. Không mù mờ, nhưng cách chắc chắn: Người đến từ Thiên Chúa. Phẩm vị này đang hiện diện ở đây và ngay lúc này để đưa con người chúng ta vào cảnh giới của Thiên Chúa, cảnh giới của sự sống, một sự sống mà không ai lấy đi được, vì nó là của Thiên Chúa; và sự sống ấy cũng dành cho những ai tin vào Lời Người nói: “ai tin sẽ được sống đời đời”; “ai ăn bánh này sẽ được sống muôn đời”; và“bánh tôi ban tặng… để cho thế gian được sống”.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con tin, mỗi lần chúng con rước Thánh Thể Người, là chúng con được đảm bảo sự sống trường sinh. Amen.