16Rồi Đức Giê-su đến Na-da-rét, là nơi Người sinh trưởng. Người vào hội đường như Người vẫn quen làm trong ngày Sa-bát, và đứng lên đọc Sách Thánh. 17Họ trao cho Người cuốn sách ngôn sứ I-sai-a. Người mở ra, gặp đoạn chép rằng: 18Thần Khí Chúa ngự trên tôi, vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn. Người đã sai tôi đi công bố cho kẻ bị giam cầm biết họ được tha, cho người mù biết họ được sáng mắt, trả lại tự do cho người bị áp bức, 19công bố một năm hồng ân của Chúa.20Đức Giê-su cuộn sách lại, trả cho người giúp việc hội đường, rồi ngồi xuống. Ai nấy trong hội đường đều chăm chú nhìn Người. 21Người bắt đầu nói với họ: “Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh quý vị vừa nghe”. 22Mọi người đều tán thành và thán phục những lời hay ý đẹp thốt ra từ miệng Người. Họ bảo nhau: “Ông này không phải là con ông Giu-se đó sao?” 23Người nói với họ: “Hẳn là các ông muốn nói với tôi câu tục ngữ: Thầy lang ơi, hãy chữa lấy mình! Tất cả những gì chúng tôi nghe nói ông đã làm tại Ca-phác-na-um, ông cũng hãy làm tại đây, tại quê ông xem nào!” 24Người nói tiếp: “Tôi bảo thật các ông: không một ngôn sứ nào được chấp nhận tại quê hương mình 25“Thật vậy, tôi nói cho các ông hay: vào thời ông Ê-li-a, khi trời hạn hán suốt ba năm sáu tháng, cả nước phải đói kém dữ dội, thiếu gì bà goá ở trong nước Ít-ra-en; 26thế mà ông không được sai đến giúp một bà nào cả, nhưng chỉ được sai đến giúp bà goá thành Xa-rép-ta miền Xi-đôn. 27Cũng vậy, vào thời ngôn sứ Ê-li-sa, thiếu gì người mắc bệnh phong ở trong nước Ít-ra-en, nhưng không người nào được sạch, mà chỉ có ông Na-a-man, người xứ Xy-ri thôi”. 28Nghe vậy, mọi người trong hội đường đầy phẫn nộ. 29Họ đứng dậy, lôi Người ra khỏi thành – thành này được xây trên núi. Họ kéo Người lên tận đỉnh núi, để xô Người xuống vực. 30Nhưng Người băng qua giữa họ mà đi.
Suy niệm
Đoạn sách Isaia công bố trong hội đường Nazareth quê hương Chúa Giê-su là một áng văn đẹp, ứng nghiệm lời của vị tiên tri: “Thần Khí Chúa ngự trên tôi, vì Chúa đã xức dầu tấn phong tôi, để tôi loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn. Người đã sai tôi đi công bố cho kẻ bị giam cầm biết họ được tha, cho người mù biết họ được sáng mắt, trả lại tự do cho người bị áp bức, công bố một năm hồng ân của Chúa”.
Đoạn sách này nói lên bản chất và sứ mạng của người được sai đi công bố một thời kỳ hồng ân cứu độ. Isaia nói điều này để báo trước về ngày toàn dân thoát cảnh lưu đày và được hồi hương. Đó là thời gian của ân phúc. Người nghèo hèn sẽ không còn bị sĩ nhục; người bị tù đày, bị bắt bớ do đấu tranh cho tự do; và vương quốc Chúa được thiết lập sẽ thoát cảnh tù đày. Thời cứu độ đến, người què sẽ nhảy nhót, người mù sẽ sáng mắt, người câm nói được và người điếc cũng nghe được. Lời tiên tri này, đồng thời, cũng ứng nghiệm với Đấng Mesia, ứng nghiệm một cách phổ quát hơn, khi mà Chúa công bố sự giải thoát con người khỏi sự giam cầm của tội lỗi và bao nhiêu ơn lành là các phép lạ xuống trên những người nghèo hèn, bệnh tật, những kẻ bị bỏ rơi.
Năm hồng ân, thời cứu độ đó không phải là đã kết thúc nhưng vẫn được tiếp diễn trong lịch sử. Isaia loan báo và thời ký đó đã đến. Chúa Giê-su đã đến và hiện thực viễn tượng của thời Mesia được loan báo trên quê hương Người. Và Hội Thánh, trogn đó mỗi chúng ta cũng được xức dầu cứu độ để mang viễn tượng cứu độ đến với muôn dân. Thử hỏi, ngày hôm nay, bao nhiêu người nghèo cần được an ủi, bao nhiêu người bị các quyền lực độc tài áp chế, bao nhiêu người bị giam cầm cách oan sai vì sự bất công của xã hội, bao nhiêu người bị chà đạp cần được nâng đỡ và phẩm giá cần được tôn trọng. Chúa Giê-su đến để cho nhân loại được sống. Hội Thánh của Chúa có sứ mạng duy trì tình trạng ân sủng Chúa cho muôn người, mà mỗi người chúng ta đều được mời gọi.
Lạy Chúa, xin cho chúng con, ngày hôm nay, biết nghe tiếng Chúa, biết can đảm lên đường mà không quản ngại để loan báo Tin Mừng của Chúa. Amen.
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn