SUY NIỆM TIN MỪNG
THỨ SÁU SAU CHÚA NHẬT XII THƯỜNG NIÊN
NGÀY 25/6/2021
Tin mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu (8,1-4)
1 Khi Đức Giê-su ở trên núi xuống, đám đông lũ lượt đi theo Người.2 Bỗng có một người phong hủi tiến lại, bái lạy Người và nói: “Thưa Ngài, nếu Ngài muốn, Ngài có thể làm cho tôi được sạch”.3 Người giơ tay đụng vào anh và bảo: “Tôi muốn, anh sạch đi”. Lập tức, anh được sạch bệnh phong hủi.4 Rồi Đức Giê-su bảo anh: “Coi chừng, đừng nói với ai cả, nhưng hãy đi trình diện tư tế và dâng của lễ, như ông Mô-sê đã truyền, để làm chứng cho người ta biết”.
SUY NIỆM
Tin Mừng hôm nay thuật lại việc Đức Giê-su làm cho một người bệnh cùi được lành sạch. Đối với người Do Thái, mọi chứng bệnh đều bị coi như hình phạt của Thiên Chúa để trừng phạt tội lỗi. Thiên Chúa dùng bệnh phong cùi để trừng phạt kẻ ghen tị, kiêu căng, quân trộm cướp, giết người, thề gian và loạn luân. Bệnh phong cùi được coi như là biểu tượng của tội lỗi. Người bị bệnh phong cùi bị dứt khoát loại khỏi gia đình, làng quê và phải sống bên lề xã hội. Vì sợ bị lây nhiễm, xã hội bắt họ phải la to “ô uế” hoặc rung chuông báo cho mọi người biết họ đang tới mà tránh.
Sự đau khổ kinh khủng nhất đối với những người bệnh phong cùi không phải là những lở loét về thân thể hay những dị tật để lại, nhưng là sự cô lập trong các tương quan: tương quan với Chúa và với cộng đoàn, xã hội. Sự cô lập này không chỉ đến từ cộng đoàn và xã hội, nhưng nó còn đến từ chính bản thân người bị bệnh phong cùi (x. Lv 13-14).
Chính trong thực trạng này ta mới thấy lời cầu xin của người phong cùi trong Tin mừng hôm nay chất chứa một lòng tin mãnh liệt. Người phong cùi này xác tín rằng: nếu Chúa muốn, Chúa có thể cho anh lành sạch. Sự xác tín này xuất phát từ niềm tin mạnh mẽ. Thật vậy, không có người phong cùi nào dám đến gần một thầy rabbi hay một kinh sư, vì như vậy, họ sẽ bị liệng đá đuổi đi. Nhưng người phong cùi hôm nay hoàn toàn tin tưởng Chúa Giê-su, là người sẵn sàng đón tiếp một kẻ bị mọi người xua đuổi. Vì thế, anh đã đến với Chúa Giê-su và xin Người chữa lành cho anh.
Lời cầu xin của người phong cùi cũng cho thấy anh có một lòng khiêm hạ tột cùng. Anh không đòi được chữa lành mà chỉ thưa:
<“Thưa Ngài, nếu Ngài muốn, Ngài có thể làm cho tôi được sạch”<. Đối diện với những đau khổ và bất hạnh mà mình phải chịu, Chính lòng tin và sự khiêm hạ dẫn anh ta đến với Chúa Giê-su và được Người chữa lành.
Chính niềm tin và sự khiêm tốn nhìn nhận tình trạng của mình đã giúp cho người phong cùi can đảm phá vỡ những bức tường ngăn cản trong các mối tương quan để đến lãnh nhận sự chữa lành từ nơi Chúa Giê-su. Thật vậy, con người chỉ có thể tạo ra những bức tường ngăn chặn mối tương quan giữa người bệnh phong với cộng đoàn và xã hội, nhưng con người không thể tạo ra bức tường ngăn chặn mối tương quan giữa người bệnh phong với Thiên Chúa. Người ta có thể không cho người bệnh phong tham dự các nghi lễ phượng tự, nhưng tương quan với Thiên Chúa đâu chỉ có giới hạn trong đền thờ, mà còn ở bất cứ nơi đâu. Thiên Chúa luôn chờ đợi, chỉ cần con người đến với Ngài là mối tương quan với Thiên Chúa được diễn ra. Như vậy, nếu có bức tường nào đó ngăn chặn mối tương quan giữa người bệnh phong với Thiên Chúa, thì bức tường đó đến từ phía người bệnh phong. Thật vậy, ngay cả khi con người còn ở trong tình trạng tội lỗi thì Thiên Chúa đã sẵn sàng đến, chạm vào con người để chữa lành cho con người. Điều quan trọng là con người có khiêm tốn nhận ra là mình cần được chữa lành và có đủ niềm tin để cho Thiên Chúa chữa lành mình hay không.
Khẩn nguyện xin Chúa cho chúng con luôn đủ khiêm tốn để nhận ra mình cần được chữa lành, và đủ niềm tin chạy đến để Chúa chữa lành các thương tích nơi con người của chúng con. Amen.