SUY NIỆM HẰNG NGÀY
THỨ BẢY TUẦN XXVI THƯỜNG NIÊN
Có câu chuyện vui kể rằng: Một vị linh mục nọ qua đời, và được đưa đến gặp thánh Phêrô để làm một cuộc thẩm tra, tính điểm để xét có đủ điểm vào Nước Trời không?
Thánh Phêrô hỏi: Ở dưới thế, cha làm được điều gì? Vị linh mục nhanh nhẹn và tự hào trả lời: Thưa thánh Phêrô, con xây được một ngôi thánh đường rất lớn. Thánh nhân lấy bút ghi trên giấy và nói: được một điểm. Rồi hỏi tiếp: Cha còn làm được việc gì nữa? Dạ, con còn xây được một trường học cho hơn một ngàn học sinh. Thánh Phêrô ghi và nói tiếp: cộng thêm một điểm nữa là 2 điểm. Rồi lại hỏi: Và việc gì nữa? Vị linh mục bắt đầu suy nghĩ, rồi trả lời: Dạ, con còn cộng tác nhiều vào các công việc xã hội, từ thiện.
Thánh Phêrô lại ghi và nói: cộng thêm một điểm nữa là 3 điểm. Còn gì nữa? Thánh Phêrô lại hỏi tiếp. Lần này vị linh mục lo lắng hỏi thánh Phêrô: Dạ thưa thánh Phêrô, được bao nhiêu điểm thì vào thiên đàng? Thánh Phêrô thản nhiên trả lời: phải được 1000 điểm. Nghe nói thế, vị linh mục lo sợ, nghĩ thầm: "Chết mình rồi, mấy việc lớn mình kể hết rồi mà chỉ mới được có ba điểm, làm sao có đủ 1000 điểm để vào thiên đàng đây! Nếu có moi óc kể tất cả các sự việc mình làm ở dưới thế e cũng không thể nào đủ…". Vị linh mục bắt đầu thất vọng, lúng túng, không còn tự tin, tự hào như trước nữa. Trong lúc đó, thánh Phêrô nhắc lại: Cha còn làm được điều gì nữa, cứ kể hết đi! Với giọng nói và thái độ hết sức khiêm tốn và lo sợ, vị linh mục nói: “Dạ, thưa thánh cả, nhờ ơn Chúa con cũng làm được đôi ba việc nhỏ khác nữa ạ”.
Khi vừa nghe xong câu trả lời có từ “nhờ ơn Chúa”, thánh Phêrô liền lấy bút ghi và nói ngay: cộng thêm một ngàn điểm nữa, cha được một ngàn lẻ ba điểm rồi đấy. Cha đã dư được ba điểm. Mời cha vào! Lúc đó, vị linh mục thở phào nhẹ nhỏm mà nói: đúng là tất cả phải “nhờ ơn Chúa”…
Câu chuyện vui này muốn nhắc chúng ta đừng quá tự cao vào bản thân, nhưng hãy nhận biết: tất cả là nhờ ơn Chúa, tất cả là hồng ân của Chúa. Các tông đồ trong bài Tin Mừng hôm nay, sau khi đi thực tập rao giảng Tin Mừng, các ông đã trở về với rất nhiều chiến công, và ngay cả đến ma quỷ cũng phải quy phục các ông. Các ông rất vui mừng và tự hào về những thành công đó, nhưng Chúa Giêsu bảo các ông: đừng tự mãn vì được thành công. Nhưng hãy vui mừng vì tên các ông đã được ghi vào sổ hằng sống. Đồng thời, Chúa Giêsu cũng hướng cho các ông dâng lời tạ ơn Thiên Chúa Cha, vì chính Chúa Cha đã ban cho những kẻ bé mọn như các ông có được những sự hiểu biết về Nước Trời và những quyền năng như thế. Quả thật, tâm tình khiêm tốn, cảm tạ và vui mừng trong Chúa phải luôn là tâm tình của người môn đệ đích thực Chúa.
Lạy Chúa, khi chúng con nhiệt thành trong công việc tông đồ vì danh Chúa, và vì phần rỗi các linh hồn, xin Chúa đừng để chúng con đánh mất đi lòng khiêm nhường và ơn trông cậy vào Chúa, vì đó mới chính là điều kiện để chúng con được Chúa xót thương. Amen.
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn