SUY NIỆM HẰNG NGÀY
THỨ BA SAU CHÚA NHẬT V MÙA CHAY C
TIN ĐỂ ĐƯỢC SỐNG
Tin Mừng Ga 8: 21-30
Chúa Giêsu đã hiến mình để giải thoát con người khỏi tội lỗi và sự chết. Không tin vào Chúa Giêsu, từ chối sự sống Người mang lại, con người ôm lấy tội lỗi của mình mà chết. Đây cũng là tiếng chuông cảnh tỉnh người Kitô hữu. Trong cuộc sống có thể chúng ta đã để cho óc bảo thủ, cố chấp, thiên kiến và lòng vị bóp chết đời sống đức tin. Có thể niềm tin của chúng ta chỉ còn là cái vỏ bên ngoài.
Trang Tin Mừng hôm nay thánh Gioan nhắc lại cuộc đối thoại giữa Chúa Giêsu và những người biệt phái. Qua đó, Chúa Giêsu mạc khải cho họ biết rằng: Ngài là Thiên Chúa xuống thế làm người, chịu đóng đinh và chết trên Thập Giá để giao hòa con người với Thiên Chúa Cha.
Và ta thấy khi mạc khải chính mình cho con người, Chúa Giêsu Kitô cũng đồng thời mạc khải mối tương quan chặt chẽ giữa Ngài và Thiên Chúa Cha. Tin nhận Chúa Giêsu thì cũng phải tin nhận Thiên Chúa Cha, Ðấng đã sai Con Một Mình là Chúa Giêsu Kitô xuống trần gian làm người. Vì loài người chúng ta và để cứu rỗi chúng ta. Ðây là một mầu nhiệm đáng được con người chiêm ngưỡng và dâng lời chúc tụng hơn là chối từ bắt bẻ.
Chính Chúa Giêsu cũng đã tiên báo điều ấy khi Chúa nói với người Do Thái: Khi các ông giương cao Con Người lên, bấy giờ các ông sẽ biết là Tôi hằng hữu, và biết Tôi không tự mình làm bất cứ điều gì, nhưng Chúa Cha đã dậy Tôi thế nào, thì Tôi làm như vậy. Đấng sai Tôi vẫn ở với Tôi, Người không để Tôi cô độc, vì Tôi hằng làm những điều đẹp ý Người.
Cụm từ giương cao Con Người lên tức là khi người Do Thái nhờ tay chính quyền Rôma, đóng đinh Chúa Giêsu vào Thánh giá và dựng thánh giá lên, thì thân xác Chúa Giêsu như bị giương lên cao. Và đó cũng là lúc Chúa Giêsu phải chịu những đau đớn kinh khủng nhất và chết cách tức tưởi như một tội nhân, thì vương quốc Satan sụp đổ tan tành, và người ngoại giáo đầu tiên được ơn xưng ra Ngài là con Thiên Chúa, là viên đại uý đạo binh Rôma, giám sát cuộc tử nạn của Chúa Giêsu, ông thấy Chúa đã chết một cách anh dũng, nhưng toả ra một tình thương không bến bờ, đã thốt lên: Quả thật người này là con Thiên Chúa (Mc 15, 34)
Khi Chúa Giêsu khẳng định Người là “Đấng hằng hữu”, và ‘nếu ai không tin Người sẽ chết trong tội’ thì Người đã khẳng định chính Người là Thiên Chúa. Điều này đã khiến cho người Do Thái, đặc biệt là các kinh sư và Pharisêu rất tức tối. Đó cũng là lý do mà họ đã lên án Chúa Giêsu lộng ngôn phạm thượng và tìm cách giết người. Sự bảo thủ, cố chấp, óc thiên kiến, tự tôn và lòng vị kỷ đã làm cho họ không thể nhận ra được Chúa Giêsu là Đấng Messia – là Thiên Chúa, Đấng cứu độ.
Tin vào Chúa Giêsu là hoàn toàn tín thác, cậy dựa và làm theo lời Ngài. Như vậy tin cũng là chấp nhận từ bỏ liên tục để vác Thập giá theo Chúa. “Ai muốn theo ta phải từ bỏ chính mình, vác Thập giá mình mà theo” (Lc 9, 23). Từ bỏ như Abraham đã từ bỏ quê cha đất tổ với những hào lũy vững chắc; từ bỏ mẹ cha, anh em, những người thân thuộc với tất cả những gì là bảo đảm cho cuộc sống an toàn cố định của ông để dấn thân vào cuộc một cuộc phiêu lưu theo tiếng gọi của Thiên Chúa. Thậm chí ông còn sẵn sàng dâng hiến bảo vật thiêng liêng cao quí của lòng ông là đứa con trai duy nhất trong niềm tin vào Thiên Chúa – Đấng trung tín. Và ông đã trở thành ‘người cha đông con’, thành tổ phụ của dòng dõi những kẻ tin.
Ngày hôm nay, người Kitô hữu bước theo Đức Kitô, chúng ta được mời gọi bước đi trên con đường hành trình đức tin, sẵn sàng từ bỏ tất cả vì chúng ta tin vào chân lý Người dạy : “Hạt lúa rơi xuống đất có chấp nhận bị mục nát đi mới trổ sinh nhiều bông hạt” (Ga 12, 24); Tin vào lời hứa của Người: “Chẳng hề có ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, mẹ cha, con cái hay ruộng đất, vì Thầy và vì Tin Mừng, mà ngay bây giờ, ở đời này, lại không nhận được nhà cửa, anh em, chị em, mẹ, con hay ruộng đất, gấp trăm, cùng với sự ngược đãi, và sự sống vĩnh cửu ở đời sau.” (Mc 10, 29 – 30)”
Thiên Chúa mời gọi ta can đảm đặt tội lỗi mình vào trong lòng thương xót bao la của Chúa, để tất cả những ai hết lòng hết dạ trở về, Người chữa cho lành. “Như ông Môsê đã giương cao con rắn trong sa mạc, Con Người cũng sẽ phải được giương cao như vậy, để ai tin vào Người thì được sống muôn đời" (Ga 3, 14-15). Nơi thập giá Chúa Giêsu, ta ngỡ ngàng nhận ra Thiên Chúa đã yêu ta bằng một tình yêu vô bờ bến, khi hiến ban chính
Con Một từ Trời cao đến nhập thể cứu đời. Nhìn lên thập giá, ta bắt gặp ánh mắt trìu mến của Thầy Chí Thánh đang thấu suốt tận thẳm sâu tâm hồn, cùng vòng tay dịu dàng ôm trọn thế trần tội lỗi. Ta lắng nghe môi miệng Người hằng cất lời tha thứ và hứa ban hạnh phúc Nước Trời. Người đã đón nhận, đã chiến đấu và chiến thắng hiển vinh trên chính sự chết. Quả thật, Người là Con Thiên Chúa toàn năng, là Đấng Hằng Hữu, là nguồn cội và cùng đích sự hiện hữu của chúng ta.
Lời mời gọi “Hãy sám hối và tin vào Tin mừng” của Chúa Giêsu vẫn còn đó – và Tin mừng ở đây chính là Đức Giêsu Kitô Đấng cứu độ duy nhất. Xin tình yêu hy hiến của Chúa Giêsu cuốn hút, lôi kéo chúng ta hướng lòng lên cao, nên mẫu gương giúp chúng ta sẵn sàng hy sinh sát tế mỗi ngày để gieo rắc yêu thương. Và chớ gì như Chúa Giêsu, thánh ý Cha luôn là kim chỉ nam dẫn lối cuộc đời chúng ta.