Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Gioan (6,24-35)
24 Vậy khi dân chúng thấy Đức Giê-su cũng như các môn đệ đều không có ở đó, thì họ xuống thuyền đi Ca-phác-na-um tìm Người.25 Khi gặp thấy Người ở bên kia Biển Hồ, họ nói: "Thưa Thầy, Thầy đến đây bao giờ vậy?"26 Đức Giê-su đáp: "Thật, tôi bảo thật các ông, các ông đi tìm tôi không phải vì các ông đã thấy dấu lạ, nhưng vì các ông đã được ăn bánh no nê.27 Các ông hãy ra công làm việc không phải vì lương thực mau hư nát, nhưng để có lương thực thường tồn đem lại phúc trường sinh, là thứ lương thực Con Người sẽ ban cho các ông, bởi vì chính Con Người là Đấng Thiên Chúa Cha đã ghi dấu xác nhận".28 Họ liền hỏi Người: "Chúng tôi phải làm gì để thực hiện những việc Thiên Chúa muốn?"29 Đức Giê-su trả lời: "Việc Thiên Chúa muốn cho các ông làm, là tin vào Đấng Người đã sai đến".30 Họ lại hỏi: "Vậy chính ông, ông làm được dấu lạ nào cho chúng tôi thấy để tin ông? Ông sẽ làm gì đây?31 Tổ tiên chúng tôi đã ăn man-na trong sa mạc, như có lời chép: Người đã cho họ ăn bánh bởi trời".32 Đức Giê-su đáp: "Thật, tôi bảo thật các ông, không phải ông Mô-sê đã cho các ông ăn bánh bởi trời đâu, mà chính là Cha tôi cho các ông ăn bánh bởi trời, bánh đích thực,33 vì bánh Thiên Chúa ban là bánh từ trời xuống, bánh đem lại sự sống cho thế gian".34 Họ liền nói: "Thưa Ngài, xin cho chúng tôi được ăn mãi thứ bánh ấy".35 Đức Giê-su bảo họ: "Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ!”
Suy niệm
Dân chúng được ăn một bữa no nê sau khi Chúa đã làm phép lạ hoá bánh ra nhiều cho họ. Sau khi dân chúng ăn no, họ muốn tôn Chúa làm vua. Biết điều đó Chúa Giêsu cùng các môn đệ rời họ mà đi, qua bờ bên kia đến Caphácnaum. Khi không còn thấy Người họ lại vội vàng đi tìm Người và gặp Người ở Caphácnaum. Chúa Giêsu biết họ tìm người vì mục đích gì. Và đây là đoạn khởi đầu của diễn từ bánh hằng sống. Toàn bộ diễn từ này Chúa muốn nói đến lương thực trường sinh, bánh ban sự sống đời đời. Người mặc khải dần và tỏ tường về chính Thánh Thể, là chính Thịt và Máu Người.
Ăn uống là một nhu cầu thiết yếu của con người. Vì thế, nói chung, con người làm lụng để có cái ăn, cái mặc, ăn uống để sinh tồn. Khi đói thì cần thực phẩm cho vào bụng cho no. Khi khát thì cần uống cho thoả dạ. Hiếm có ai không ăn mà sống, không uống mà tồn tại được. Điều đó cho thấy ăn uống là nhu cầu sống còn của con người. Nhưng nếu chúng ta sống mà chỉ chú trọng vào cái ăn cái mặc, thì có lẽ sự tồn tại của xã hội văn minh là một thực tại xa xỉ, hoang đường. Con người cần ăn uống để sống, nhưng xã hội con người có được như hôm nay cần hơn những cái ăn cái uống, cần vượt qua cái căn bản ấy để đạt đến nền văn minh. Trong các xã hội người sơ khai nguyên thuỷ, cách tổ chức hái lượm, sản xuất để ăn, để uống để tồn tại nay đã qua rất lâu rồi. Con người đi dần lên văn minh, tiến bộ và cần cài đặt vào trong nó nhiều phần mềm văn hoá hơn để có được sự văn minh tiến bộ.
Chúa Giêsu cho dân ăn, đó là thực trạng đói khát hiện thời mà Chúa có thể cung cấp được. Bằng phép lạ, Chúa có thể nuôi họ ăn. Nhưng phép lạ thì không làm hoài được. Phép lạ làm hoài thì không còn là phép lạ nữa mà là phép thường. Điều quan trọng là họ phải ra công làm việc, không chỉ cho nhu cầu lương thực hằng ngày là ăn và uống mà còn cho lương thực đời đời, lương thực trường tồn. Chúa lấy hình ảnh của ăn thức uống vật chất để chỉ ra thực tại của ăn thức uống tinh thần, của ăn làm cho con người sống trường sinh. Chất liệu của ăn ấy là đức tin và thực tại cho thức uống trường sinh đó chính là Thịt Máu Chúa, là Thánh Thể, là chính Chúa Giêsu nên của ăn cho nhân loại.
Con người cần cài đặt những văn hoá tốt để đạt đến tiến bộ văn minh. Kitô hữu cần cài đặt vào mình đức tin, cần hít thở và được nuôi dưỡng bằng chính Thịt Máu của Chúa để có sự sống đời đời.
Lạy Chúa, xin củng có đức tin cho chúng con. Để khi đón nhận Thánh Thể Chúa, chúng con thực sự có được sức sống của Người. Amen.
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn