Chọn một nơi không khí trong lành, yên tĩnh, thoáng mát, con ngồi xuống, cảm nhận và hòa mình vào thiên nhiên đất trời. Con hình dung Chúa như người cha nhân hậu, như người mẹ hiền, như người bạn tốt lành, như người anh chị em thân mến đang ngắm nhìn con trong lặng thinh. Nhắm mắt lại, con bắt đầu tập trung vào hơi thở. Những lần hít vào – thở ra cứ rõ nét dần và thêm sâu lắng. Con có thể nghe thấy tiếng thở của mình. Con có thể cảm nhận được nhịp thở đều đều. Con có thể nghe thấy nhịp đập của trái tim mình. Con có thể cảm nhận được luồng khí mát lành đi vào miệng, vào mũi, vào cơ thể và lan tỏa mọi ngóc ngách của thân thể. Con có thể cảm nhận luồng khí thở ra mang nhiều hơi nóng với nhiều tạp niệm. Con có thể cảm thấy những luồng khí mạnh nhẹ, nóng lạnh khác nhau đang thổi qua, đang chạm vào da thịt mình.
Giờ đây, với mỗi nhịp thở, con thêm chút tập luyện. Mỗi lần hít vào, con nhớ đến một ơn xin tốt lành mà con ước mong Chúa ban cho con. Mỗi lần chỉ một mà thôi. Và có thể lặp lại như thế bao nhiêu lần cho tới khi con cảm thấy thỏa lòng, và rồi con sẽ chuyển sang xin ơn khác. Mỗi lần thở ra, con nhớ đến một tội hoặc một tật xấu mà con ước muốn Chúa lấy đi khỏi lòng con. Cũng thế, mỗi lần chỉ một thôi, cho đến khi con thấy thỏa lòng. Cứ như thế, mỗi lần hít vào là mỗi lần luồng khí ân sủng của Chúa đi vào, và mỗi lần thở ra là mỗi lần Chúa đang thanh luyện tâm hồn con. Nếu trải qua một thời gian, con thấy không biết xin thêm ơn gì nữa cho hiện tại, con sẽ chuyển qua tạ ơn Chúa, tạ ơn từng ơn một, từ ơn thường ngày cho đến những ơn đặc biệt, từng ơn một từng ơn một thật cụ thể.
Khi nhắm mắt như thế, con thử hình dung mắt mình không bao giờ mở ra, giống như những người bị mù. Con hình dung ra bao nhiêu bất lợi con phải đối diện. Con gặp khủng hoảng ngay trong những hình dung của mình. Con dừng lại từng cuộc khủng hoảng lớn nhỏ ấy, để nghiền ngẫm, để nghĩ giải pháp, để biết xin ơn, để biết cách phải sống thế nào, để tìm cách vượt thắng từng cuộc khủng hoảng ấy. Trong lúc đó, con tiếp tục thở từng nhịp thở của mình.
Vẫn tiếp tục tiến trình này, con nghĩ đến một người bị mù tử thủa mới sinh. Con ngắm nhìn họ trong tâm hồn mình trong khi mắt con vẫn nhắm. Con vẫn hít thở đều, và thử hình dung xem, họ có khuôn mặt như thế nào, xem con có thể đồng cảm với họ cách nào, xem con có thể nói chuyện với họ làm sao, xem con có thể trở thành một người bạn của họ hay không.
Bây giờ, con tiếp tục ngắm nhìn trong tâm hồn mình, một người thanh niên là nam hoặc nữ, vốn sáng mắt và thành công, nhưng vì một lý do nào đó, mà họ không còn nhìn thấy nữa, mắt họ vĩnh viễn không thấy nữa. Con thử đặt mình vào những trải nghiệm của họ, vào những đau khổ và cuộc khủng hoảng của họ. Nhịp thở của con dường như dồn dập hơn. Và lúc đó, con nhìn đến Chúa trong tâm hồn mình, con để ý xem ánh mắt và nét mặt của Ngài khi ấy đang thế nào.
…
Từ một nơi không khí trong lành, yên tĩnh, thoáng mát, con chuyển sang chọn một nơi dễ gây bức bối nóng nảy khó chịu, hoặc một nơi ẩm thấp u ám. Khi chuyển đổi khung cảnh như thế, con thực hành lại các bước con đã làm ở trên. Từ đó, con có thể nhận thấy những khác biệt. Từ đó, con có thể rút ra những bài học xương máu cho bản thân.
…
Giờ đây, trở về cuộc sống thường ngày, thỉnh thoảng con dừng lại giây lát, để ý đến nhịp thở của mình. Hít vào một cái, con nhớ đến một ơn mà con đang thực sự cần lúc này. Thở ra một cái, con nhớ đến một điều tệ hại của bản thân mà con đang cần Chúa giúp con thay đổi. Sau giây lát ấy, con lại tiếp tục làm việc học tập và sống. Những giây phút ngắn ngủi như thế, tựa những lời nguyện ngắn và đẹp dâng lên Thiên Chúa. Cũng vậy, khi nhìn người khác, con không còn thở dài, mà thở những nhịp thở rất nhẹ và thanh thản, con dành ra giây lát để nhìn khuôn mặt họ với ánh mắt cảm thông và vui tươi của con. Nếu chưa làm được, thì con cố gắng chăm chú nhìn vào Chúa Giêsu trong tâm hồn mình, dần dần con sẽ làm được! Tạ ơn Chúa muôn đời!
Tứ Quyết SJ
Nguồn: dongten.net
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn